Muốn quên mối tình đồng giới để về với cuộc sống bình thường

Thảo luận trong 'Vấn đề khác' bắt đầu bởi trangcoi89, 7/9/15.

  1. trangcoi89

    trangcoi89 Đã đăng ký

    Bài viết:
    16
    Đã được thích:
    0
    Giới tính:
    Nữ
    Tôi là một cô gái 25 tuổi, là con gái, năm học cấp 3 tôi yêu anh, tình yêu đơn phương dành cho một người đã có gia đình. Cũng vào những năm học đó ba mẹ tôi chia tay vì ba có người đàn bà khác. Tôi đọc được nỗi buồn và đau khổ trong mắt mẹ, nhận ra tình cảm của mình dành cho anh là sai trái, tôi quyết định thi vào một trường đại học xa nhà để quên anh. Sau 4 năm đại học tôi ra trường và xin vào một công ty gần nhà. Tình cảm dành cho anh vẫn chôn chặt trong tim, anh không hề hay biết và vẫn thương tôi như một người em gái. Tôi quyết định giữ bí mật này cho riêng mình.

    Không biết tình cảm đơn phương này sẽ kéo dài đến đâu nếu tôi không gặp em, người con gái kém 6 tuổi. Tôi và em làm chung công ty, chưa bao gờ trong suy nghĩ của tôi sẽ yêu một người con gái, điều đó thật kỳ cục. Ngày trước khi đi học, tôi cũng nghe nói đến việc hai người con gái yêu nhau nhưng lúc đó chỉ nghe qua loa vì nghĩ mình không bao giờ là người như thế. Em dễ thương và vui tính, có chút ga lăng của con trai và rất thương tôi. Lúc đầu tình cảm đó thân thiết giống như chị em bình thường, vì em và tôi ở cùng phòng trọ nên rất thân.

    Tôi không nhớ cái ôm và hôn đầu tiên đến từ lúc nào, chỉ biết chúng tôi đều yêu nhau. Hai đứa gắn bó với nhau hai năm với những vui buồn, giận hờn, thương nhớ của một đôi yêu nhau thật sự. Em luôn là người nhường tôi mọi thứ, chăm lo cho tôi, luôn lo lắng mỗi khi tôi bệnh. Tôi nghĩ sẽ đi cùng em đến hết cuộc đời này, từ khi ba mẹ chia tay tự dưng tôi thấy không còn niềm tin vào hôn nhân gia đình, cứ chìm trong suy nghĩ sẽ không kết hôn và chỉ cần sống hạnh phúc cùng em.

    Hạnh phúc này kéo dài được hơn 2 năm, hình như em đã mệt mỏi và tình cảm dành cho tôi không còn như lúc đầu. Tôi suy nghĩ và lo lắng nếu như một người nào đó biết mối quan hệ này của hai đứa thì tôi sẽ sống như thế nào. Tôi khóc rất nhiều khi tưởng tượng ra cảnh mẹ biết chuyện và sẽ đau khổ vì tôi. Tất cả những nỗi buồn đó cứ đi theo vào giấc ngủ và tôi quyết định rời xa em.

    Tôi xin nghỉ việc ở công ty, đi làm ở một nơi cách em 500km, chỉ có như thế em sẽ không tìm tôi nữa và tôi sẽ quên em. Tôi xóa nick em trên Facebook, thay đổi số điện thoại, tập sống một mình, mạnh mẽ khi không còn em bên cạnh. Những ngày đầu xa em, tôi đã khóc và nhớ rất nhiều, muốn quay về với cuộc sống yên bình bên em. Rồi những suy nghĩ về xã hội, về mẹ, về tương lai của em làm tim tôi đau nhói, lại tiếp tục mạnh mẽ một mình bước đi.

    Tôi phải như thế nào đây, chuyện gì đang xảy ra trong cuộc sống này? Tôi là con gái, tại sao lại yêu và thương em? Những lúc nghĩ đến cảnh em sẽ hạnh phúc cùng một người con trai nào đó tim tôi lại nhói đau nhưng lý trí nhắc nhở điều đó là tốt mà. Tôi không biết làm sao để có thể quên em, để tin vào hôn nhân và lập gia đình. Liệu có ai yêu và muốn cưới một người như tôi không? Hiện giờ tâm trạng tôi đang rối bời, mong mọi người cho tôi lời khuyên để có thể mạnh mẽ bước tiếp.

    Hậu

    [​IMG]
     

Chia sẻ trang này

Đang tải...